"Tôi đã làm tổn thương bàng quang và phải chịu đựng hậu quả bệnh són tiểu"
Năm lớp 7, tôi rất nhút nhát và bắt đầu nhận ra mình có mùi cơ thể. Tôi cảm thấy mình không hòa hợp với trường và thường tự hỏi mình có làm sai điều gì không. Tôi bắt đầu tránh đi tiểu ở trường, đặc biệt sau khi nghe hai bạn gái nói về tôi trong nhà vệ sinh. Từ đó, tôi cảm thấy nhà vệ sinh không còn an toàn và lo sợ bị người khác chú ý đến tình trạng vệ sinh cá nhân của mình. Tôi tự hỏi liệu người khác có ngửi thấy mùi hay cười nhạo tôi không, và quyết định không cho họ cơ hội để bàn tán về mình. Tôi chỉ muốn quên đi phần cơ thể từ rốn trở xuống.
Tránh xa nhà vệ sinh trường học không phải là kế hoạch tốt. Hầu hết thời gian, tôi phải nín tiểu trong lớp. Tuy nhiên, đến tiết thể dục, bàng quang tôi bắt đầu kêu gào. Khi thay đồng phục với bạn bè, tôi luôn cầu nguyện sẽ không xảy ra sự cố nào. Louise Hung cũng chia sẻ về nỗi ám ảnh són tiểu của mình. Ban đầu, tôi luôn an toàn trong các tiết thể dục, nhưng dần dần tôi gặp phải sự cố, từ rỉ nước tiểu đến tiểu trong quần. Cuối năm lớp 7, tôi đã tiểu trong quần 3 lần và vẫn nhớ cảm giác nhẹ nhõm khi bàng quang mất kiểm soát hoàn toàn.
Tôi từng lo lắng rằng mình đang hủy hoại bàng quang, nhưng mọi thứ tốt hơn khi lên lớp 8. Tôi đã tìm ra cách kiểm soát việc đi tiểu và không còn làm ướt quần. Dù vẫn có vài sự cố nhỏ, nhưng không ai biết. Cuộc sống diễn ra bình thường và tôi đã tốt nghiệp đại học. Tuy nhiên, bàng quang của tôi chưa bao giờ thực sự ổn kể từ lớp 8. Vài năm trước, tôi bị ngã ngựa và chấn thương khung chậu, nhưng tai nạn này lại giúp cải thiện tình trạng són tiểu của tôi. Tôi biết mình mắc bệnh són tiểu, nhưng tôi chỉ nói rằng đôi khi mình tiểu ra quần một chút.
Nếu bạn từng ho đến nỗi gần như không kiềm chế được, đặc biệt vào mùa đông, bạn sẽ hiểu cảm giác của tôi. Cười to khiến tôi dễ mắc phải sự cố, và tôi không thể nhớ đã bao lần phải chạy vào nhà vệ sinh sau một cơn hắt hơi. Tôi nhận ra rằng bàng quang cần rỗng khi di chuyển, và nhảy múa quá mạnh không phải là ý hay. Tôi không rõ nguyên nhân là gì; liệu có phải do cơ khung chậu hay dây thần kinh ở ống tiểu? Tôi đã đọc rằng tổn thương dây thần kinh có thể ảnh hưởng đến kiểm soát bàng quang. Tôi tự hỏi có ai khác gặp phải vấn đề này từ khi còn trẻ không? Ai có rắc rối trong việc kiểm soát bàng quang, và chuyện đó bắt đầu từ khi nào? Nếu có, tôi biết mình không đơn độc.
Louise Hung, cây bút quen thuộc của trang xoJane, sống tại Yamaguchi, Nhật Bản. Cô viết về cuộc sống thú vị và đầy thử thách của một người Mỹ ở nước ngoài, bao gồm mối quan hệ với người, mèo, tivi, chế độ ăn không gluten, và việc học tiếng Nhật.



Source: https://afamily.vn/toi-da-huy-hoai-bang-quang-cua-minh-de-roi-phai-nhan-hau-qua-la-benh-son-tieu-20170913152823836.chn